Author: MinMin tớ :3 [đã tái xuất giang hồ =)))]
Characters: Kris – Chanyeol
Disclaimer: mình chỉ muốn vác bạn Yeol về thôi, nhưng ko được =))
Rating: K
Category: hường sến, rồ măn tịch =)))
Note: + Một ngày đẹp trời đang lượn iTunes, mò đến cái OST To The Beautiful You, và thế là ra cái nùi này =))))
+ Chỉ là nghĩ gì viết nấy, nên tất nhiên sẽ có sai sót :”> mọi người chém nhẹ
+ Vì là drabble, nên đừng hỏi về độ dài của nó =)))
~~~~~~~~ENJOY~~~~~~~~
-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-
16
My Mom’s Memories
Xin chào, tôi tên Oh Junmyung, năm nay 15 tuổi, hôm nay tôi xin phép được kể về chuyện tình của bố mẹ tôi. Vì sao tôi biết mà kể hả? Có gì đâu, hôm nọ tôi được mẹ kể cho nghe ấy mà. Vì đây là những kí ức của mẹ, nên tôi chắc chắn nó chính xác.
Bắt đầu nào!!
Mẹ kể rằng bố mẹ gặp nhau lần đầu là lúc đang học đại học, lúc đó bố tôi là học sinh trao đổi thôi, rồi sau đó không biết vì lí do gì mà quyết định ở lại Hàn Quốc học luôn, mà tôi đoán là chắc bố đã đổ mẹ tôi rồi, mẹ tôi xinh đẹp thế cơ mà.
Tiếp theo mẹ kể cho tôi ngay may mắn nhất đời vì được bố chở về nhà, mà tôi không hiểu là may mắn chỗ nào vì tôi thấy hôm đó mẹ quá đen luôn ấy chứ, này thì dậy trễ này, quên thẻ sinh viên này, rồi còn trễ xe bus nữa, thế thì may kiểu gì.
Rồi đến ngày bố tỏ tình với mẹ nữa chứ, mẹ bảo là lãng mạn lắm, mẹ muốn khóc luôn ấy, còn tôi chỉ thấy nổi da gà thôi, không ngờ bố lại sến đến thế *rùng mình*.
Tiếp đến mẹ kể cho tôi nghe đủ thứ chuyện trên đời, nào là những ngày đi chơi vui vẻ, rằng chuyện tình của họ đã bị ông ngoại ngăn cản đến mức nào, rồi kể luôn mấy chuyện của mấy chú bạn của bố mẹ, tôi ngồi nghe phải đến mấy tiếng đồng hồ ấy chứ. Biết sao được, ai bảo tôi đang cần tiền khao lũ bạn đi ăn, mà tôi lỡ dùng hết tiền lương tháng này vào mấy đĩa game rồi, may sao đúng hôm đang rầu hết sức thì gặp chú Lu Han, chú bảo về điều tra vài chuyện thú vị cho chú, chú sẽ trả công hậu hĩnh cho. Vậy đấy, coi như lần này con tạm bán đứng bố mẹ vậy.
À khoan đã, tôi thích nhất cái chuyện bố biết lái máy bay nhé, hôm nào phải bắt bố dẫn đi mới được.
– Myung à, xuống mau đi con!
– Dạ umma~~~
Mẹ tôi gọi đấy, hôm nay là kỉ niệm 10 năm tôi chính thức là thành viên của gia đình nhỏ này đấy, chắc hôm nay mẹ tôi nấu nhiều món lắm, vui quá đi~~~
– Cái thằng nhóc này, đã bảo biết bao nhiêu lần là phải gọi là Chan appa rồi mà.
Vừa bước xuống đã phải nghe bài ca muôn thuở này rồi. Hì hì, mặc dù bị cằn nhằn biết bao nhiêu lần nhưng tôi cứ thích gọi là umma thôi, nhà có bố thì phải có mẹ chứ, chứ gọi cả hai là bố tôi thấy khó chịu lắm.
– Anh thấy con nó gọi thế cũng hay mà em.
– Wu Yi Fan, nếu không tại anh hồi ấy cứ suốt ngày bảo thằng bé phải gọi em là umma thì bây giờ đâu có thế này.
– Không phải tại appa đâu, tại con thích thế mà.
– Ôi trời, chồng với chả con. Thôi vào ăn tối mau đi.
Thôi chào mọi người, tôi phải dùng bữa tối với gia đình nhỏ đáng yêu của tôi đây, nếu có dịp thì hẹn mọi người lần sau nhé, và tôi sẽ điều tra thêm nhiều điều nữa để nói với mọi người *cười* À mà mọi người đừng nói với bố mẹ là tôi làm gián điệp cho chú Lu Han nhé *nháy mắt* bye~~~~